Kết thúc năm thứ 3 của thời sinh viên, cũng là lúc dịch bệnh Covid-19 bùng phát nặng nề nhất tại Việt Nam. Tôi được trở về nhà vì Nhà trường tổ chức cho sinh viên học tập trực tuyến để phòng chống dịch. Hằng ngày ngoài việc học tập online, tôi luôn dành thời gian nghe tin tức về dịch bệnh. Số ca mắc Covid trong nước ngày một tăng theo cấp số nhân, từ vài chục trường hợp một ngày đến vài trăm và giờ đây là cả hàng nghìn ca. Tôi quyết định đăng ký tham gia tình nguyện chống dịch. Tôi trẻ và có sức khỏe, tại sao không chung tay cùng địa phương và cả nước phòng chống dịch.



Là một sinh viên khối ngành kinh tế, lần đầu tiên tham gia vào các công tác y tế quả thật là điều không hề đơn giản. Tôi đã gặp rất nhiều khó khăn trong công tác phòng chống dịch bệnh vì đây là những công việc mình chưa từng làm, chưa đủ chuyên môn. Trong quá trình tác nghiệp, tôi và các đồng đội luôn phải đảm bảo đồ bảo hộ. Đến 7 - 8 tiếng đồng hồ mặc đồ bảo hộ làm việc cũng là ngần ấy thời gian không uống nước, dù khát khô cổ họng để tránh lây nhiễm. Tuy nhiên được sự giúp đỡ của mọi người, hơn hết là tinh thần vì một Việt Nam khỏe mạnh, không chỉ tôi mà tất cả chiến sĩ tình nguyện khác đều hoàn thành tốt nhiệm vụ.



Sự cho đi và nhận lại không nên hiểu theo kiểu quá rạch ròi, đôi khi chúng ta nhận từ người này để có thể "cho" hiệu quả hơn đến người khác, và từ đó các giá trị được lan tỏa sâu rộng, ý nghĩa hơn. Chẳng hạn với việc làm tình nguyện viên chống dịch chính là cơ hội để ta học hỏi được các kỹ năng để giúp ích cho bản thân. Chẳng ai có thể chỉ mãi cho đi, chính sự nhận lại mới giúp sự trao đi bền vững, hiệu quả.



Còn nhớ những năm cấp ba, tôi chỉ biết học và học, không hề hứng thú với các hoạt động ngoại khóa hay tình nguyện. Lên đại học với suất học bổng toàn phần, tôi chú tâm hoàn toàn vào việc học để đạt được mục tiêu sẽ duy trì suất học bổng này. Cố gắng trong học tập là thế nhưng tôi luôn bị bạn bè và thầy cô nhận xét là thụ động. Những đánh giá đó là một trong những động lực thúc đẩy tôi tham gia các hoạt động ngoại khóa, đặc biệt là các chiến dịch tình nguyện.

Sau khi kết thúc năm học đầu tiên của thời sinh viên, tôi đã đăng kí tham gia chiến dịch tình nguyện Mùa hè xanh 2019 để trải nghiệm vì bản thân chưa bao giờ tham gia bất cứ hoạt động gì trong quá trình học tập.

Lần đầu tiên đặt chân đến mảnh đất Đồng Tháp, với những con người xa lạ khiến tôi bỡ ngỡ, mặc dù đây không phải là lần đầu tiên tôi xa nhà nhưng tôi cũng tự nhủ rằng sẽ cố gắng hết sức mình, hoàn thành công việc đã đặt ra, để giúp đỡ hết lòng với bà con và mong muốn để lại cái gì đó trong lòng mỗi người, mục tiêu đến với các chiến sĩ tình nguyện là “đi dân nhớ, ở dân thương, làm dân tin”.


Ở nơi đây với sự yêu thương và đùm bọc của người dân, sự giúp đỡ nhiệt tình của các anh chị đoàn viên thanh niên trong xã, sự chia sẻ và giúp đỡ như những người bạn cùng nhiệt huyết, cùng chí hướng đã làm cho tôi trưởng thành hơn rất nhiều, kể cả trong suy nghĩ lẫn hành động.



Hiện nay, tình hình dịch bệnh đang diễn ra hết sức phức tạp, tôi mong những người trẻ hãy cùng nhau góp một phần sức lực để cùng tuyến đầu đẩy lùi dịch bệnh và góp phần khẳng định vai trò của tuổi trẻ đóng góp cho sự phát triển kinh tế - xã hội ở địa phương. Đây cũng là kỷ niệm đẹp về thời tuổi trẻ sôi nổi khi đóng góp sức trẻ cho quê hương, đất nước.